Thứ Năm, 21 tháng 9, 2017

Đường Ngôn ta là hảo công


- Tước, về ngay.
Ai đó mới nhận được điện thoại của mẹ đã giật mình tới mức suýt đánh rơi tập tài liệu xuống nền đá lát đen bóng. Thư kí Trần ngước mắt lên nhìn giám đốc,ánh mắt là lạ.
- Sao ạ?- Cảnh Trước hoang mang hỏi lại, thực sự giọng mẹ Cảnh có chút cứng nhắc nghe cực kì rùng rợn.
- Kiếm được mối rồi! Về lấy vợ chứ sao nữa!
- Lấy...lấy vợ?!-Hắn trợn tròn mắt kinh hãi, còn tên thư kí đốn mạt cứ đứng đó quang minh chính đại nghe lén, thậm chí còn ko tự chủ mà cười sằng sặc.
Cảnh Tước quay ngoắt lại, đứng đối diện với cửa kính trong suốt nhìn ra ngoài St.Barker, lúc này đang nhuộm một màu đỏ ối trong như thạch lựu.
Giọng điệu này chính là cách mẹ Cảnh bày tỏ sự hài lòng, mà "con dâu" khiến mẹ hài lòng chắc chắn sẽ khiến Cảnh Tước hắn kinh hãi tới khỏi nói luôn.
- Lần này con không về thì đừng làm giám đốc nữa!-Mẹ Cảnh "phán" một câu, hắn lập tức cứng họng.
- Chỉ là lấy vợ thôi mà!!!- Đành rằng là một đại boss, nhưng trước Đại đại boss như mẹ Cảnh thì chỉ còn nước xuống giọng năn nỉ ỉ ôi- Con sẽ ngoan, sẽ ngoan được không mẹ? lần này để con chọn vợ, nhé?
- Không được. Đây là mối tốt, con dâu mẹ kiếm tiền được, làm việc nhà được, quan trọng nữa là độc tôn nhà họ Đường!
 Nhà họ Đường, nhà họ Đường, giàu có chút thì sao chứ!! Chẳng qua chỉ hơn nhà họ Cảnh có 2% cổ phần, kiếm đi kiếm lại cũng đc vậy!!!!
- Bạn gái con cũng kiếm tiền được mà, làm việc nhà cũng ổn, lại còn rất xinh đẹp nữa, để con lấy cô ấy, nhé?- Cảnh Tước cố dằn lòng, thà đưa cô nàng  ra chịu trận còn hơn lấy vợ theo mối của lão, à nhầm, "thiếu" phu nhân.
- Không, con nhất định phải về cho mẹ!
- Bất công!! - Cảnh Tước nhăn mặt- Sao cứ phải lấy con nhà lão béo ấy?!
- Béo hả?! Con nói ông ta thế mẹ biết làm thế nào?!- Mẹ Cảnh hạ giọng lo lắng.
-Mẹ!!!Thế này là lấy con gái ông ta cho con hay tính tái giá??! Mà Dương Yêu Yêu thua cô nàng kia ở điểm nào?! Lão Đường béo như thế, con gái lão không xấu xí cũng rất lạ đó!!- Cảnh Tước nóng mặt, nhất thời không điều chỉnh được giọng điệu.
- Ai nói lão ta có con gái?- Mẹ Cảnh không thèm đổi giọng- Dương Yêu Yêu thua Đường Ngôn ở chỗ cô ta không phải đàn ông!- Mẹ Cảnh nói giọng chắc nịch- 6 múi đó! Con phải lấy cậu ta cho mẹ!
Cảnh Tước trợn mắt, chưa kịp nói thêm câu gì điện thoại đã vọng đến những tràng tút dài dằng dặc.

Nhíu mày!
Chiếc li nhựa trong tay phút chốc móp méo, thứ chất lỏng đen đặc tràn ra bàn tay cứng như sắt, chảy xuống nền nhà.
- Lấy chồng?
Cái đầu lốc xoáy của Đường Diệu gật nhẹ, sau đó ngẩng lên nhìn anh trai thông cảm rồi không hiểu sao lại gật lần nữa.
- Diệu.
Chỉ một âm tiết phát ra, Đường Diệu lập tức lùi lại một bước, bảo toàn mạng sống của chính mình.
- Em không có liên quan gì hết!
Trong góc phòng tối, một ánh mắt đầy sát khí lóe sáng, hình như đôi môi bạc đang cố gắng cong lên...
- Vậy tại sao ba lại có ý định tuyển phu cho anh?
Đường Diệu lắc đầu nguầy nguậy, từng bước lùi sát vào bức tường đối diện, mắt liếc chừng thân ảnh cao lớn bị bóng tối bao trùm.
Đường Ngôn thả chân trên ghế xuống, chậm rãi đứng dậy
- Nói!
- Dạ anh hai!- Đường Diệu run bắn, suýt chút nữa vấp tấm thảm nhung dày trước cửa- Nói... gì ạ?
- Cái tên chết dẫm dám tự ứng cử đó tên là gì?! Rốt cuộc là người như thế nào mà ba lại hứng thú đến như vậy?!
Tên nhóc nhỏ thó đứng như dán vào tường bĩu môi, rõ ràng cũng quan tâm còn gì!
- Hắn tên Tước, người nhà họ Cảnh! Nghe nói chưa gặp chưa có thiện cảm, gặp xong mới thấy rõ ràng giống như chất kích thích, không nghiện không được!
- Có tên như vậy sao?- Nhíu mày tập hai.
Đường Diệu bĩu môi lần nữa, còn nói anh thẳng, xem ra cũng rất hứng thú! Cái gì mà không quan tâm tới vấn đề LGBT chứ! Không uổng công ba má nhọc lòng bẻ cong ảnh!
- Nghe nói còn đẹp hơn con gái ba bốn phần!
Nói xong liền xem xét đáy mắt Đường Ngôn, song hoàn toàn không nhìn thấy gì ngoài một màu đen đặc!
Ngôn ném lại cho Diệu một ánh mắt rất hàm ý, sau đó thủ hai tay trong túi quần, bước nhanh ra ngoài.
- Còn nói anh thẳng?!!- Đường Diệu uất ức mắng theo.
- Nói cho mi biết, ta tuyệt đối không cong!
Xì một tiếng thật dài, Đường Diệu hỉnh mũi, nhắm khung cửa đá cho một cái thật mạnh rồi lăn ra ôm ngón chân cái và chửi rủa không thương tiếc tên nào vô công rỗi nghề đặt cửa ở chỗ này(?!)
-Nói cho anh biết! Anh không cần tôi sẽ hốt thằng chồng này của anh!!
Mặt mũi đỏ bừng bừng không rõ nguyên do, cậu nhét tấm ảnh hồ sơ vào trong túi, hậm hực lên phòng.
Qủa thực trái tim 15 đã rung rinh vì nhan sắc tên Cảnh Tước này rồi!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét